Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Nhà thơ Ngọc Tuyết


 
Nhà thơ Ngọc Tuyết
 (Nguồn: nhà văn TPHCM)

Máng xối đêm
 

Thay những mảng lông mượt mà ngây thơ
lần đầu linh miêu vò đau nước mắt
chưa từng biết kêu gào mùa động
máng xối đêm hứng tình đỏ ối
ghi vào chứng tích một lần cuộc đời
lát cắt ngày âm thầm rỉ giọt

Bật thức ô cửa - khoang trời riêng trùm tím cả chiều
thèm chút môi khuya khuất lấp ánh đèn
tơ nhện mịn màng nhốt linh miêu cô độc
bước nhảy tuyệt vọng
sương cúi buồn lên mái ngói màu trăng

Meo meo
                meo meo
vuốt móng, vuốt buồn lên phím
ngân run kỷ niệm
cược với hốc mắt thời gian bằng ảo ảnh
gõ lên mặt trống thanh tân - nụ cười
lung linh chiếc bóng phù dung
phố cạn lòng chi - trách cứ

Mùa động
cấu cào
trên máng xối cuộc đời
bước chân linh miêu gõ hư thực vào con lốc
bão địa đàng lùa dấu chân lạnh tháng ngày đi

Ôi những đêm hoang cho loài linh miêu
thèm bàn tay ủ ấm
bên kia bờ tuyết
có một thứ xác ướp của quá khứ cần chôn vùi
ùa vọng những âm thanh ngủ mê
khảo cổ trong đống đổ nát
níu lại bóng mình
lẩy bẩy 
gọi



Giấc mơ rỗng


Rướn mình bay
khoảnh khắc của thượng tầng ký ức
cánh cửa mở đêm hoang thị địa đàng
 
Con lạc đà gánh nặng hoang vu
đói và khát
cô đơn mọc khối u trên lưng
cái nhìn thăm thẳm sa mạc bụi mù
trốn vào đâu trần thế, những ai oán

Ơi bóng tối không biết tại sao mình tối
em, không biết tại sao em
đêm
gió qua truông đời lỏng lẻo
em không hiểu tại sao trái đất chiếm ba phần nước
mắt
lịch sột soạt rơi chiêm bao lạnh
lưng bướng bỉnh đau khối u lạc đà
dòng sông cát vàng óng
còng lưng - gục đầu - đi
qua bão cát trùng trùng giấc mơ rỗng
chiếc bóng căm căm em
mắc cạn đáy đêm



Ngón tôi
 

Ngồi buồn đếm ngón tay chơi
ngón cao ngón thấp lả - cười - giành - tranh
ngón người đứng giữa khoe danh
ngón tôi hà hít vị tanh cuộc đời.



Đỏ đen…
 

Cầm con xúc xắc trên tay
đỏ đen sáu mặt dở hay cuộc người
thỏm lòng con nhứt… liếc ngươi
đổ hoài kẻ thắng…
không tôi một lần
con nhị đổ cảm tần ngần
mặt tam lỗ vốn nợ nần tháng năm
con tứ ăn vụng chổ nằm
thương cho con ngũ mắc dằm tay ba
rũ chi như lá chiều tà
còng lưng đẩy nắng đi qua lục tình
xốc lên trộn xuống một mình
ném con xúc xắc dị hình – bóng em!
gương soi lát cắt lõi đêm
mong manh ngày lụa qua thềm buồn nôn
dội về nước mắt héo hon
em gieo phận mỏng
hàm ngôn
triết hiền.
 


Mạch đời có thật
 

Viết cho quê hương
với chính mình độc thoại
ngôn ngữ - những lời không đáy
những suy tưởng chín rụng trong thẳm sâu Hà Nội
lịch sử - còn quá nhiều câu hỏi
cảm xúc ninh nhừ nhiếp dẫn về nơi có huyền thoại và sự thật đan xen
huyền thoại Cổ Loa - một thời dựng nước của tổ tiên

Em xa quê khi chưa kịp đánh vần trái tim nhỏ đã cưu mang quốc tịch
nhìn khát vọng con người mọc gai trên da thịt
ngàn năm thách thức với thăng trầm
Hà Nội vẫn xanh
một Thăng Long ca trù nhạc lễ
một châu thổ sông Hồng gọi mùa váng nổi xói bờ bên
huyền sử nổi nênh
cắn một miếng lệ chi mọng tình Nguyễn Trải
để bây giờ Thanh Hà vải thiều se sắt trộn yêu thương
đọc dăm con chữ ê a - học bài Việt sử
đất nước nào cũng cần hạnh phúc tự do
khái niệm quốc gia có từ khi vừa Bộ lạc
ông cha ta chưa từng biết đi lùi
bao chiến công đã đặt những trái tim lên bàn thờ tổ quốc
dòng bất khuất gieo mầm lên trực giác
giục liên hồi trống trận Bà Trưng
những nguời chết không bao giờ chết - là những người làm nên lịch sử
canh chừng đêm phôi dựng lại bình minh…
Nơi thẳm sâu của tình quê hương là đó
văn tự hành hương ẩn ngử trong sắc cờ
Việt Nam ơi!
đất vọng - những gien di truyền màu đỏ
trong trái tim mình thừa hưởng uy mãnh của tiền nhân
Việt nam ơi!
mây bay ngàn năm trắng đục
tôi gom vào dòng sữa mẹ làm hành trình ý thức
chân bước về lăng miếu cho hồn chạm vóc dáng ông cha
năm ô cửa nhốt bao nhiêu hoài niệm
mưa nhiều mùa hoe nước mắt chân quê
dòng máu mẹ chảy đường vòng em giữ
ký hoạ nhịp tim lên gương mặt sáng Hà thành
có những phế tích vươn mình chế diễu bóng đêm
xin đừng đánh mất ý niệm về Quốc hồn chân thành cao cả

Tất nhiên!
có những giọt nước mắt rơi làm đau ngón tay lật tìm quá khứ
nhưng lịch sử không thể chẻ đôi để riêng nhận nụ cười
thi vị hoá hay tri thức hoá đều là vấn nạn
Việt sử
mảnh đất cụ thể ươm hạt giống cội nguồn
mạch đời là có thật
hãy sắp xếp lại các mảnh vỡ thành bức tranh toàn bích
hôm nay và ngày sau…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét