Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Nhà thơ trẻ Lữ Thị Mai

09:46 2 thg 2 2012
NTT: Lữ Thị Mai đang học năm cuối Đại học, khoa sáng tác lý luận phê bình văn học. Viết văn và làm thơ, nhưng thơ Mai gây ấn tượng mạnh trong những cây bút mới. “Ngón” là bài thơ khiến bạn đọc biết đến tên tác giả của nó.
ngón vu vơ miết cổ áo anh dò vết dị thường
ngón khơi mở lần tìm
ngón thành tâm chiếm đoạt
Thơ Mai cũng đang “thành tâm chiếm đoạt” những khoảng sáng tân kỳ và bóng tối hiện đại dẫm đạp ngôn từ. Từ tình yêu cá thể, người thi sĩ trẻ này đang muốn vươn tới một tình yêu mới rộng lớn khát vọng người.

Lữ Thị Mai chọn 15 bài thơ trong tập thơ đầu tay (“Giấc”-Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2010)để nộp bài tốt nghiệp khóa 10 đại học viết văn. Thơ Mai đã vượt qua cái nhìn ngây thơ tuổi học trò để bước vào sự trải nghiệm chữ. Đó là những con chữ giàu ám tượng về tình yêu và ý nghĩa cuộc sống hiện đại đầy phức tạp, đa đoan. Mộng mơ và buốt nhói. Xao xuyến và đắm mê. Kiếm tìm và chiếm đoạt… Những ngón tay thơ của Mai như đang bóc dần những lớp nghĩa để mở ra một hồn thơ hiện hữu…(Nguyễn Trọng Tạo)
Lữ Thị Mai

…ngón


trên những khoảng muốt mềm
móng nhoi nhói sơn màu tím bạc
về ngủ say
mười ngón tay

ngón vu vơ miết cổ áo anh dò vết dị thường
ngón khơi mở lần tìm
ngón thành tâm chiếm đoạt

như một phần không thể thiếu
những gì thuộc về anh

cũng đã đôi lần len lén
bắt chước con mèo vuốt vụng bóng đêm
ngón ngón mỡ màng

em đã yêu và khát

này rất nõn nà
này thì ắng lặng ngón tìm ngón
này lại ngủ ngoan trên mặt bàn
này xòe thắp một nén nhang

đúng là một phần không thể thiếu
trên những khoảng muốt mềm
em muốn anh đeo lên chiếc nhẫn đính hôn

và dự định rơi vào ngày im gió…



quỳnh




dè dặt nở trong đêm
Quỳnh chờ đợi người đến từ cõi khác
nhưng kẻ dương gian đang đứng lặng nhìn

những mắt người u uẩn
chậm rãi khép xiêm y trinh bạch
khi yêu cũng ngộ nhận ít nhiều?

xa nhau một đôi lần
ánh mắt tình nhân rừng rực
tìm mãi tìm mãi trong mưa

hương thơm thoảng ngoài nếp áo
trước trắng trong nào dám mở lời
thêm mẩu chuyện buồn ngủ lại

đôi chén rượu đầm sương
vài cái nhìn chộn rộn
trôi về phía Quỳnh rất nhiều áo trắng

dè dặt tỏa trong đêm
người đi rót tràn bóng tối.



giấc


 …và chạy miết trên đồng lạ, giữa loài hoa lạ
mải tìm bông cúc vẹn nguyên
hình như
tiếng đồng hồ chẳng giúp gì sự thức tỉnh trong em
giày vải u buồn
ngón chân mỏi mệt
                            
đừng nhắc nữa giọt mưa trên mí mắt đêm
đừng nói thêm gì về cái tên vụt hiện
hãy để em đánh thức
bằng hơi tay lạnh
rùng mình tất cả giác quan

sáng thức dậy
chẳng biết ánh mắt ai, bàn tay ai đẩy ô cửa sổ ngày nào cũng mở
hàng cây nhí nhách đâm chồi
chiếc vỏ già ngủ suốt mùa đông cũ
xù xì ảo vọng khô khan

chăn ấm trùm cơn ngái ngủ
hơi lạnh khiến anh buồn thêm
lại gọi anh
vẫn gọi anh
em bướng bỉnh giữ âm thanh thường nhật

…làm sao để đặt một cái tên lạ
                             cho cánh đồng lạ,
                                       cho loài hoa lạ
con bướm nâu rũ phấn bạc nỗi niềm

bông cúc trắng nhìn nghiêng ô cửa
cánh mỏi quay về cơn mê. 


ngày của sông Hồng


những bàn tay mọc lên từ ý nghĩ
vớt từng búi cỏ vờn sương
ngày hoang dại cũng trở về
lỡ cỡ em mười sáu

nơi đây, kí ức dòng trôi tự đào huyệt chôn mình
lòng cát sâu lặn nụ cười thản nhiên của sóng
cánh buồm say nắng say mưa
tóc xanh mấy mùa nước mắt

những bàn tay mọc lên từ ý nghĩ
muốn vỗ về em trọn giấc thật thà
mà gió sông Hồng vô chừng quá
đẩy mặt người trôi xa

búi cỏ xanh um mọc lên từ kí ức tóc dài
con sông đổi dòng nước mắt
từng mặt người trôi
dọc dài tiêu điều bãi giữa
dưới lòng sâu bóng ngày lỡ cỡ.

Ngày bình yên
Em không còn làm thơ cho ngày bình yên
Chú chuồn kim ngủ vùi trên lá cỏ
Mây bỏ đi cùng gió
Còn em với tóc hoe vàng

Có con đường dụ bước lang thang
Lúc niềm tin bỏ ngỏ
Gió chẳng còn là gió
Nắng qua thềm tựa cột để thoát y.

Hôm nay mưa về cùng anh
Em gục đầu bên cánh chuồn sũng nước...
Nó không còn bay được
Này anh!
Nó không còn bay được
Em ríu chân vấp ngã trước cửa về

Gió!
Mưa!
Tình yêu và tháng ngày lê thê
Anh đừng nghiêng ô che về phía ấy...
Này anh!
Đừng nghiêng ô che về phía ấy 

 Khúc ca họa mi

Lá đi vắng mấy mùa thu trước
trốn chạy vòm cây lấp ló mặt người
đóa cúc họa mi (*) dành tặng chuỗi ngày trầm lắng
giờ toàn dâng màu nâu

ẩn ức mời gọi đám mây trên cao xanh kia nằm xuống mà nghe
triền đồi vỡ òa giấc ngủ
trong tiếng thanh tân cao vút mở mang ngọn nguồn
anh đã thấy lâng lâng bình an

kìa đại ngàn ngờ vực!
nắng cánh kiến vàng hươm
câu hát nào làm nên bao cuộc kiếm tìm và trốn chạy?
em thả lên mắt lá veo tròn

âm vực bình nhiên cháy bùng dự cảm
về một sớm tinh sương
bóng lá, bờ vai trong cơn mị vẫn còn hôn nhau
nửa mùa thu xoay đều đều cánh gió

cúc họa mi
cúc họa mi
tay măng rúc rích lạ kì
mắt em nâu dại khờ lời nói thật
một ngôi mộ hoang đắp lời thú nhận

(*) Tên một loài hoa cúc
inh nhật tháng mười

Rơi trong mắt em mảnh trời tím biếc
có một vì sao không tin tuổi tháng mười
trời sinh hạt cỏ héo hon
gió bứt rụng từ cánh đồng bạc nhược
ngày buồn như nước
tiếng chim gù hụt hơi

em khóc chào đời rỗng tháng mười hút gió
mười chín ngọn nến đêm
chẳng đủ thắp quầng sáng an lành
mặt bàn tuổi cũ
sáp loang dài mắt cay

bầu trời đêm nay
chòm sao Thần Nông cong lưng chiu chắt mùa màng
cánh đồng thơ mênh mang
có hạt cỏ nảy mầm từ ẩn ức…



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét