Chữ và đêm
Đêm
giằng co với chữ
giằng co với chữ
Mảnh vỡ thuỷ tinh
cứa vào giấc ngủ
bề sắc nhọn
cứa vào giấc ngủ
bề sắc nhọn
Khôn lường rộng sâu
thước của đêm dài quá ngắn
thước của đêm dài quá ngắn
Tâm chữ trong đáy tim đau
thổn thức những vì sao
trôi về phía sáng
thổn thức những vì sao
trôi về phía sáng
Những trang giấy
rực rỡ,
lên hương...
màu - đêm - trắng.
Điệu Jazz chậm rãi chín mươi phút cũng hết đĩa
giết chết tiếng hô một, hai, ba dô
của quán nhậu bên dưới
giết chết tiếng cô nàng phát thanh viên bản tin thời sự
không cần ngậm chanh
Sự im lặng giết chết một đêm cô độc
Sợ hãi
Tôi ngồi chồm hỗm nhìn trừng trừng vào đống sách
không đọc một chữ, tôi chỉ nhìn
Tôi sợ đối diện một tôi trong đó
suy cho cùng, tế bào notron của loài người đều giống nhau
như nỗi cô đơn trước khi thượng đế sáng tạo ra loài người
tiêm nhiễm độc hại
Tủ lạnh
Cái gì để tủ lạnh cũng lạnh, trừ đá
Cái gì để tủ lạnh ăn cũng dở, trừ những đêm cô độc
Nỗi buồn như đứa trẻ sợ hãi
rực rỡ,
lên hương...
màu - đêm - trắng.
Dấu hỏi cong
Em đứng đó
Đôi tay bé run run chìa chiếc nón
Mưa nhòa trên gương mặt trẻ thơ
Tình đời như nắng sót
Rớt vào nón em vài cắc xu gầy
Chao ôi ngày sắp rụng
Đôi tay bé run run chìa chiếc nón
Mưa nhòa trên gương mặt trẻ thơ
Tình đời như nắng sót
Rớt vào nón em vài cắc xu gầy
Chao ôi ngày sắp rụng
Một đôi mắt không cha
Một đôi chân thiếu mẹ
Một mảnh đêm sũng nước
Một mảnh người con con
Một đôi chân thiếu mẹ
Một mảnh đêm sũng nước
Một mảnh người con con
Ta là ai mà đau
Tháng ngày đang mưng mủ
Băng ngoài kia đang tan
Lục địa chồm thác lũ
Trẻ em đi ăn xin
Trái đất toàn tin dữ
. . . Nguời còn đang đánh nhau
Tháng ngày đang mưng mủ
Băng ngoài kia đang tan
Lục địa chồm thác lũ
Trẻ em đi ăn xin
Trái đất toàn tin dữ
. . . Nguời còn đang đánh nhau
Em đứng đó
Đôi tay bé run run chìa chiếc nón
Mưa nhòa trên gương mặt trẻ thơ
Ngày tắt ngấm
Bên trời tia chớp rạch
giữa tim nguời
Một dấu hỏi cong...
Đôi tay bé run run chìa chiếc nón
Mưa nhòa trên gương mặt trẻ thơ
Ngày tắt ngấm
Bên trời tia chớp rạch
giữa tim nguời
Một dấu hỏi cong...
Ở cuối cơn mơ (chùm thơ)
Ngủ say cởi áo nằm bên
Giấc tròn áo động thành tiên giáng trần
Ru hời ru giấc tần ngần
Ai rủ ai giữa xa gần mây đưa?
Giấc tròn áo động thành tiên giáng trần
Ru hời ru giấc tần ngần
Ai rủ ai giữa xa gần mây đưa?
Nâu sồng mạng nắng vá mưa
Nghèo ơi cái khoảng thiếu thừa của đêm!
Nghèo ơi cái khoảng thiếu thừa của đêm!
Ngủ đi trải áo nằm bên
Cho bóng đến mặc làm duyên với tình
Ngủ mê ú ớ ghẹo mình
Mồ hôi trộm giữa rập rình đêm vây
Cho bóng đến mặc làm duyên với tình
Ngủ mê ú ớ ghẹo mình
Mồ hôi trộm giữa rập rình đêm vây
Đôi bờ trinh nữ phủ đầy
Trăng bơi rón rén sương bay ngập ngừng
Ai ơi yếm áo nửa chừng!
Sớm mai cắt lúa rang vừng cho nhau
Ai ơi trầu cuốn ngọn cau!
Chiều mai buộc nẻo dây gầu làm đôi
Trăng bơi rón rén sương bay ngập ngừng
Ai ơi yếm áo nửa chừng!
Sớm mai cắt lúa rang vừng cho nhau
Ai ơi trầu cuốn ngọn cau!
Chiều mai buộc nẻo dây gầu làm đôi
Tỉnh ra áo mặc lên rồi
Tiên trời, bóng, với người ngồi chung quanh
Mắt nhìn chớp thoáng mong manh
Ngoài sân mưa đổ ngọt lành áo tơi
Tiên trời, bóng, với người ngồi chung quanh
Mắt nhìn chớp thoáng mong manh
Ngoài sân mưa đổ ngọt lành áo tơi
7/8/2001
Đồng cảm
“Trên trời có đám mây xanh
Có con ngựa bạch chạy quanh gầm trời
Đôi ta muốn lấy nhau chơi...”
Có con ngựa bạch chạy quanh gầm trời
Đôi ta muốn lấy nhau chơi...”
Ngựa bạch! Ngựa bạch về ngang núi
Anh đón nàng đi dệt áo xiêm
Trăng trời trăng bể vàng bất tận
Khuyết khuyết tròn tròn thêm một lần
Anh đón nàng đi dệt áo xiêm
Trăng trời trăng bể vàng bất tận
Khuyết khuyết tròn tròn thêm một lần
Bập bênh mỏm khuyết ngó cần
Tròn lên trong cái khuyết dần của trăng
Mở trời mở đất hoa đăng
Trao nhau mùa hội mở bằng đa đoan
Tròn lên trong cái khuyết dần của trăng
Mở trời mở đất hoa đăng
Trao nhau mùa hội mở bằng đa đoan
Vó nhịp vó đứt cung đàn
Gió bấc xoáy tràn xuân muộn
Giấc say nổi nênh
Ngày trôi cuồn cuộn
Lũ sớm hạn tối
Đầy vơi xưa sau...
Gió bấc xoáy tràn xuân muộn
Giấc say nổi nênh
Ngày trôi cuồn cuộn
Lũ sớm hạn tối
Đầy vơi xưa sau...
Bay lên bát ngát nhiệm màu
Cho nhau bói nụ ban đầu của xuân
Bịt bùng đến tuổi bần thần
Hứng hộ cơn mưa hoang lạnh
Trở qua tháng năm ngại ngần
Thấm dầm những duyên thiệt phận
Dương gian! Dương gian! - Nước mắt võ vàng
Âm u, âm u - Trăng đen trăng bạc
Cho nhau bói nụ ban đầu của xuân
Bịt bùng đến tuổi bần thần
Hứng hộ cơn mưa hoang lạnh
Trở qua tháng năm ngại ngần
Thấm dầm những duyên thiệt phận
Dương gian! Dương gian! - Nước mắt võ vàng
Âm u, âm u - Trăng đen trăng bạc
Rủ nhau đi góp nhỡ nhàng
Xa nhau thì để mơ màng làm tin
Tự dưng nhớ, tự dưng quên
Mang theo mà trả mà đền hộ nhau
Xa nhau thì để mơ màng làm tin
Tự dưng nhớ, tự dưng quên
Mang theo mà trả mà đền hộ nhau
28/8/2001
Tiếng gió đêm một cửa chùa
Đêm về nằm đáy sinh phần
Nghe gió xì xào tên mình trên mặt bia lạnh
Xa kia, triền sông vỗ cánh...
Nghe gió xì xào tên mình trên mặt bia lạnh
Xa kia, triền sông vỗ cánh...
Vườn vẫn non lối cỏ
Mơn mởn mà đợi kinh đêm thoảng thơm khói hương
Nghiêng đầu nhớ ni cô đưa từng vệt chổi
Trở mình bóng tối quét chùa...
Mơn mởn mà đợi kinh đêm thoảng thơm khói hương
Nghiêng đầu nhớ ni cô đưa từng vệt chổi
Trở mình bóng tối quét chùa...
Lá đa còn rơi như ngàn xưa
Đợi hoá thân đàn trâu nhỏ
Kéo trên bàn tay luống cày mờ ảo
Mịt mù hiện bóng cuộc đời?
Đợi hoá thân đàn trâu nhỏ
Kéo trên bàn tay luống cày mờ ảo
Mịt mù hiện bóng cuộc đời?
Còn nắng trưa nồng nàn rơm phơi
Ngai ngái chiều nghiêng mật vàng nụ vối
Trong vuông chữ vương chòm râu trắng
Ông đồ hẹn với hoàng hôn...?
Còn xoay xoay theo những chân tròn
Chen hội tắt đèn trống rung yếm áo
Đêm mực dồn tung hơi thở
Vỡ oà tháng năm ước ao...?
Đất đai vặn mình nụ cười khó nhọc
Bàn tay nâng tiếng khóc
Bà mụ trên mây dỗ trẻ ra đời
Trời xanh lúa đồng mê man sinh sôi...
Ngai ngái chiều nghiêng mật vàng nụ vối
Trong vuông chữ vương chòm râu trắng
Ông đồ hẹn với hoàng hôn...?
Còn xoay xoay theo những chân tròn
Chen hội tắt đèn trống rung yếm áo
Đêm mực dồn tung hơi thở
Vỡ oà tháng năm ước ao...?
Đất đai vặn mình nụ cười khó nhọc
Bàn tay nâng tiếng khóc
Bà mụ trên mây dỗ trẻ ra đời
Trời xanh lúa đồng mê man sinh sôi...
Ta đi rồi!
Bạn với hoa đại rơi thềm rêu lạnh
Nhớ cồn cào hương dạ lan tóc xanh
Hóa tiếng chuông chiều loang tận cùng bến bãi
Chỉ nhìn em thôi, không nói được một lời...
27/3/2004
Bạn với hoa đại rơi thềm rêu lạnh
Nhớ cồn cào hương dạ lan tóc xanh
Hóa tiếng chuông chiều loang tận cùng bến bãi
Chỉ nhìn em thôi, không nói được một lời...
27/3/2004
Thứ sáu ngày mười ba (chùm thơ)
tôi thức dậy, đi lòng vòng làm những việc cần thiết
tiếp tục nghe nửa bài nhạc dở dang từ tối qua
và bắt đầu nhảy nhót
trong khi lão già vẫn chửi
trên khu vườn trên ban công thiếu gió
tiếp tục nghe nửa bài nhạc dở dang từ tối qua
và bắt đầu nhảy nhót
trong khi lão già vẫn chửi
trên khu vườn trên ban công thiếu gió
Sợi tóc đẫm máu
Tôi đứng bên bờ nhìn sợi tóc đẫm máu
trôi về phía bên kia
tôi không hiểu gì về phía bên kia
thõng tay nhìn sợi tóc với một chút tiếc thương
rồi sợi tóc cũng trôi ra tới biển
trôi về phía bên kia
tôi không hiểu gì về phía bên kia
thõng tay nhìn sợi tóc với một chút tiếc thương
rồi sợi tóc cũng trôi ra tới biển
Đánh dấu
Ngày trở về
Chúng ta đã đái dưới gốc cây
Như loài chó đánh dấu
Nơi trở về của nhân tính
Những ngày đen tốiChúng ta đã đái dưới gốc cây
Như loài chó đánh dấu
Nơi trở về của nhân tính
Tôi nghĩ tôi đã hoàn toàn thất vọng
như người đang xâu dây bỗng đứt phựt
tung tóe cơ thể khắp nơi
Tôi nghĩ tôi đã hoàn toàn rỗng ruột
ngồi chồm hỗm trong bóng tối và không cảm nhận được điều gì
ngoài những trắng dã
Tôi nghĩ về những điều tôi có thể
làm cuộc sống tốt đẹp hơn
và tôi quyết định
chờ đợi
như một con báo nép bụng dưới nắng nóng, rình mồi
trên cánh đồng vô lo
Sự im lặng giết chếtnhư người đang xâu dây bỗng đứt phựt
tung tóe cơ thể khắp nơi
Tôi nghĩ tôi đã hoàn toàn rỗng ruột
ngồi chồm hỗm trong bóng tối và không cảm nhận được điều gì
ngoài những trắng dã
Tôi nghĩ về những điều tôi có thể
làm cuộc sống tốt đẹp hơn
và tôi quyết định
chờ đợi
như một con báo nép bụng dưới nắng nóng, rình mồi
trên cánh đồng vô lo
Điệu Jazz chậm rãi chín mươi phút cũng hết đĩa
giết chết tiếng hô một, hai, ba dô
của quán nhậu bên dưới
giết chết tiếng cô nàng phát thanh viên bản tin thời sự
không cần ngậm chanh
Sự im lặng giết chết một đêm cô độc
Sợ hãi
Tôi ngồi chồm hỗm nhìn trừng trừng vào đống sách
không đọc một chữ, tôi chỉ nhìn
Tôi sợ đối diện một tôi trong đó
suy cho cùng, tế bào notron của loài người đều giống nhau
như nỗi cô đơn trước khi thượng đế sáng tạo ra loài người
tiêm nhiễm độc hại
Tủ lạnh
Cái gì để tủ lạnh cũng lạnh, trừ đá
Cái gì để tủ lạnh ăn cũng dở, trừ những đêm cô độc
Nỗi buồn như đứa trẻ sợ hãi
Tôi thường chịu đựng nỗi buồn của mình như một đứa trẻ chịu đựng nỗi sợ hãi
Giấu mình vào chăn và đợi ma đến bắt
Tôi thường chờ đợi nỗi buồn như con mèo chờ đợi bạn tình một mình cô độc trên mái ngói
đôi mắt xanh rút ruột dẫn đường
Khi cơn mưa rơi xuống giọt đầu tiên trên mái con mèo vẫn co ro chờ đợi
là khi tôi đi ngủ trong nỗi buồn
Classic guitar vẫn mở, dẫu bồn chồn
Chai rượu uống dở, mùi đã bay hết
Căn phòng chìm vào bóng tối, mặc dầu ánh mắt con mèo xanh
Nỗi buồn vẫn còn, dù tôi đã ngủ
Thứ sáu ngày mười baGiấu mình vào chăn và đợi ma đến bắt
Tôi thường chờ đợi nỗi buồn như con mèo chờ đợi bạn tình một mình cô độc trên mái ngói
đôi mắt xanh rút ruột dẫn đường
Khi cơn mưa rơi xuống giọt đầu tiên trên mái con mèo vẫn co ro chờ đợi
là khi tôi đi ngủ trong nỗi buồn
Classic guitar vẫn mở, dẫu bồn chồn
Chai rượu uống dở, mùi đã bay hết
Căn phòng chìm vào bóng tối, mặc dầu ánh mắt con mèo xanh
Nỗi buồn vẫn còn, dù tôi đã ngủ
thứ sáu ngày mười ba, tờ mờ sáng đã nghe ông già hàng xóm chửi một người hàng xóm
rác, vô giáo dục, lũ trẻ ngu đần cười đếch hiểu
trong cơn ngái ngủ, tôi phản kháng
(sao lúc nào tôi cũng phản kháng?)
câm mồm đi lão già nhiều chuyện
không còn chuyện gì để làm lão hãy úp mặt trên gối và chết ngạt
đừng thức giấc lúc sớm để chửi rủa
trong buổi sáng thứ sáu ngày mười ba
đừng đá đít con mèo để lấy đường tưới hoa nhổ cỏ
tôi thức dậy, đi lòng vòng làm những việc cần thiết
tiếp tục nghe nửa bài nhạc dở dang từ tối qua
và bắt đầu nhảy nhót
trong khi lão già vẫn chửi
trên khu vườn trên ban công thiếu gió
Đi về phía mưa
Hoài Vũ Nam Giang
Mưa lạ
Giấc mơ tôi đi rong ngoài bụi chuối
Hái từng quả xanh
Quả chín
Cây dủ dẻ hoa vàng thơm thơm bên bờ suối
Cài vào cửa sổ hồn tôi.
Lúa gọi mùa
xao xác lá
ai gieo hạt lạ
để giờ mọc cội trong tim.
Giấc mơ tôi cứ mãi đi tìm
Mắt sâu
giếng nước
lặng im bên đàngChim sẻ nhỏ cắp mùa vào mái ngói
rêu xanh lối mỏng dịu dàng.
Giấc mơ hoang!
Giấc mơ hoang!
Rêu tàn, ngói vỡ, trăng điên
Giấc mơ chắp cánh nghiêng nghiêng về trời.
Rất cần một chút bình yên
rác, vô giáo dục, lũ trẻ ngu đần cười đếch hiểu
trong cơn ngái ngủ, tôi phản kháng
(sao lúc nào tôi cũng phản kháng?)
câm mồm đi lão già nhiều chuyện
không còn chuyện gì để làm lão hãy úp mặt trên gối và chết ngạt
đừng thức giấc lúc sớm để chửi rủa
trong buổi sáng thứ sáu ngày mười ba
đừng đá đít con mèo để lấy đường tưới hoa nhổ cỏ
tôi thức dậy, đi lòng vòng làm những việc cần thiết
tiếp tục nghe nửa bài nhạc dở dang từ tối qua
và bắt đầu nhảy nhót
trong khi lão già vẫn chửi
trên khu vườn trên ban công thiếu gió
Đi về phía mưa
Đi mưa để ướt được người
Giấu vào nỗi nhớ, ngàn lời lặng câm
Đi mưa đời ướt xoay vần
Nửa đời sóng gió, bụi trần phong ba.
Giấu vào nỗi nhớ, ngàn lời lặng câm
Đi mưa đời ướt xoay vần
Nửa đời sóng gió, bụi trần phong ba.
Đi mưa để ướt nhạt nhoà
Một đời bão tố, mưa sa một mình
Đi mưa đời cũng vô tình
Kinh thành phố cũ - nhìn phong cảnh buồn.
Một đời bão tố, mưa sa một mình
Đi mưa đời cũng vô tình
Kinh thành phố cũ - nhìn phong cảnh buồn.
Mưa rồi - nắng hết - mưa tuôn
Che em bão gió, ngọn nguồn yêu thương
Trong đời đã trót vấn vương
Làm sao giấu hết nỗi buồn đây em.
Che em bão gió, ngọn nguồn yêu thương
Trong đời đã trót vấn vương
Làm sao giấu hết nỗi buồn đây em.
Chiều mưa ướt hạt sương đêm
Bay theo làn gió, môi mềm không em
Mưa rồi, ai đã trót quên
Lối xưa hò hẹn, tình duyên thưở nào.
Bay theo làn gió, môi mềm không em
Mưa rồi, ai đã trót quên
Lối xưa hò hẹn, tình duyên thưở nào.
Sóng tình đã ướt ba đào
Mây không lưu khách, sao người cứ đi
Em đừng ướt lệ bờ mi
Để anh - lữ khách - Đi về phía mưa ...
Lãng tử mưa qua bụi trầnMây không lưu khách, sao người cứ đi
Em đừng ướt lệ bờ mi
Để anh - lữ khách - Đi về phía mưa ...
Hoài Vũ Nam Giang
Lối về, lá rụng đầy sân
Đường cô đơn trải bụi trần phong ba
Bóng mây, về trước hiên nhà
Con đò gối bãi, mưa qua lòng mình.
Đường cô đơn trải bụi trần phong ba
Bóng mây, về trước hiên nhà
Con đò gối bãi, mưa qua lòng mình.
Gió đưa mắt biếc cười xinh.
Cho anh về với ân tình ngày xưa
Nắng lên trời ngả bóng mưa
Giọt sương tím nhỏ, nô đùa thời gian.
Cho anh về với ân tình ngày xưa
Nắng lên trời ngả bóng mưa
Giọt sương tím nhỏ, nô đùa thời gian.
Bốn bề một cõi giang san
Con đường Lãng tử muôn vàn khó khăn
Trăng vàng bạn với thi nhân
Nỗi lòng tri kỷ, muôn phần đẹp thay.
Con đường Lãng tử muôn vàn khó khăn
Trăng vàng bạn với thi nhân
Nỗi lòng tri kỷ, muôn phần đẹp thay.
Chân phương chiều đổ bóng mây
Dấu chân cỏ đã phủ đầy lối đi
Mỹ nhân, hoài cổ kỳ thi
Không xuôi vạn lý, thì phi anh hùng.
Dấu chân cỏ đã phủ đầy lối đi
Mỹ nhân, hoài cổ kỳ thi
Không xuôi vạn lý, thì phi anh hùng.
Kiếp đời Lãng tử bao đông
Bao nhiêu thiếu nữ lấy chồng rồi đây
Lối xưa cầu mới đã xây
Chở thêm nỗi nhớ, cho đầy sương mai...
Bao nhiêu thiếu nữ lấy chồng rồi đây
Lối xưa cầu mới đã xây
Chở thêm nỗi nhớ, cho đầy sương mai...
Gió giang hồ (chùm thơ)
Đêm đêm nghe gió giang hồ gọi
Hoang hoải nhắc mình chuyện năm xưa
Tôi khoác áo hoa đi đi mãi
Phố xanh đồng núi nhớ trăng thừa
Hoang hoải nhắc mình chuyện năm xưa
Tôi khoác áo hoa đi đi mãi
Phố xanh đồng núi nhớ trăng thừa
Tôi nhớ con chấu xanh dại dột
Nhớ chuồn chuồn cánh bạc thẩn thơ bay
Chim sẻ nhỏ điệu tang-gô sân vắng
Nhớ bò trâu lúc lắc theo bầy.
Nhớ chuồn chuồn cánh bạc thẩn thơ bay
Chim sẻ nhỏ điệu tang-gô sân vắng
Nhớ bò trâu lúc lắc theo bầy.
Nhớ đồng chiều miên man cuống rạ
Nhớ đồi sim
Nhớ em răng tím mắt huyền
Thiên thiên vạn vạn gió nghiêng vào chiều
Nhớ đồi sim
Nhớ em răng tím mắt huyền
Thiên thiên vạn vạn gió nghiêng vào chiều
Ngày mai tôi khoác áo xanh
đi đi mãi tìm gió giang hồ lạ
tìm cho đến gió thành quen quen quá
đi đi mãi tìm gió giang hồ lạ
tìm cho đến gió thành quen quen quá
Tìm về quê cũ xa xôi
Nào hay quê đã quên người năm xưa
Nào hay quê đã quên người năm xưa
Mưa lạ
Chiều nay mưa lạ
Lướt qua tôi
Ướt lòng chuyện ngày mưa xa lắm
Tí tách nỗi niềm trên kẽ lá
Êm êm là chuyện của ngày
Và đêm.
Giấc mơ hoangLướt qua tôi
Ướt lòng chuyện ngày mưa xa lắm
Tí tách nỗi niềm trên kẽ lá
Êm êm là chuyện của ngày
Và đêm.
Giấc mơ tôi đi rong ngoài bụi chuối
Hái từng quả xanh
Quả chín
Cây dủ dẻ hoa vàng thơm thơm bên bờ suối
Cài vào cửa sổ hồn tôi.
Có bụi tre gai góc mọc đầy
Cào xướt tôi hai mươi năm chưa khỏi
Tre vướng áo một chiều nọ
Đến giờ gỡ mãi không ra.
Có cánh đồng thơm thơm chân rạCào xướt tôi hai mươi năm chưa khỏi
Tre vướng áo một chiều nọ
Đến giờ gỡ mãi không ra.
Lúa gọi mùa
xao xác lá
ai gieo hạt lạ
để giờ mọc cội trong tim.
Giấc mơ tôi cứ mãi đi tìm
Mắt sâu
giếng nước
lặng im bên đàngChim sẻ nhỏ cắp mùa vào mái ngói
rêu xanh lối mỏng dịu dàng.
Giấc mơ hoang!
Giấc mơ hoang!
Rêu tàn, ngói vỡ, trăng điên
Giấc mơ chắp cánh nghiêng nghiêng về trời.
Bóng mình
Rất cần một chút bình yên
ở trong đáy mắt dịu hiền của em
Rất cần một khoảng êm đềm
gió sương trĩu lại cong mềm vành môi
Rất cần một chút yêu đời
để ta sống sót mà vơi u buồn
gió sương trĩu lại cong mềm vành môi
Rất cần một chút yêu đời
để ta sống sót mà vơi u buồn
Rất cần một chút niềm thương
để ta vá víu chiếc xuồng tâm linh
để ta vá víu chiếc xuồng tâm linh
Rồi mai qua một mái đình
tìm trong đó một bóng mình từ tâm
tìm trong đó một bóng mình từ tâm
Nhìn ra ngoài chút đi
nhìn ra ngoài chút đi
lá vẫn xanh
gió vẫn thầm thì
lá vẫn xanh
gió vẫn thầm thì
dù bao giờ cũng thế
gió sàm tấu những điều phét lác
mình
đừng có mà ngờ nghệch
vụng dại tin dấu hiệu của bình yên
gió lang thang là điều rất tự nhiên
rất huyền hoặc là màu xanh của lá
đừng vội tin
vì ngày sau tàn tạ
lá mùa thu rơi trong gió mùa thu
gió đi hoang là bệnh chứng vô tư
mê muội sao màu xanh của lá
đừng vội tin
vì ngày sau tàn tạ
lá mùa thu không đợi được mùa đông
nhìn ra ngoài chút đi
lá vẫn xanh
gió vẫn thầm thì...
gió sàm tấu những điều phét lác
mình
đừng có mà ngờ nghệch
vụng dại tin dấu hiệu của bình yên
gió lang thang là điều rất tự nhiên
rất huyền hoặc là màu xanh của lá
đừng vội tin
vì ngày sau tàn tạ
lá mùa thu rơi trong gió mùa thu
gió đi hoang là bệnh chứng vô tư
mê muội sao màu xanh của lá
đừng vội tin
vì ngày sau tàn tạ
lá mùa thu không đợi được mùa đông
nhìn ra ngoài chút đi
lá vẫn xanh
gió vẫn thầm thì...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét