Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Nhạc sĩ Văn Cao _3

Suối Mơ (Bài Thơ Bên Suối)
 Văn Cao - Phạm Duy




 Suối mơ! Bên rừng thu vắng,
 giòng nước trôi lững lờ ngoài nắng.
 Ngày chưa đi sao gió vương?
 Bờ xanh ngát bóng đôi cây thùy dương.
 Suối ơi!
 Ôi nguồn yêu mến, còn ghi khi bóng ai tìm đến.
 Đàn ai nắn buông lưu luyến.
 Suối hát theo đôi chim quyên.
 Từng hẹn mùa xưa cùng xây nhà bên suối .
 Nghe suối róc rách trôi hoa lừng hương gió ngát.
 Đàn nai đùa trong khóm lá vàng tươi .
 Tơ đàn chùng theo với tháng năm, Rừng còn nhớ tới người.
 Trong chiều nào giữa chốn đây,
 Hồn cầm lắng tiếng đời.
 Suối ơi! Nghe rừng heo hút.
 Giòng êm đưa lá khô già trút.
 Còn như lưu hương yêu dấu .
 Với suối xưa trôi nơi đâu .

 Thu Cô Liêu 
 Văn Cao




 Thu cô liêu, tịch liêu
 Cô thôn chiều ta yêu thu, yêu thu, yêu mùa thu
 Vàng hoen đáy nước soi rõ đường đi.
 Một mùa thu, một mùa thu
 Lá rơi, rơi rụng buồn chi lá vàng.
 Sương ấp lạnh non hương cứng lá
 Đã từng nghe gió biết thu sang
 Một chiều êm nghe gió thu xưa bao đềm êm
 Một chiều êm, một chiều êm
 Đàn Chim Việt Văn Cao

 Về đây khi gió mùa thơm ngát,
 Ôi lũ chim giang hồ
 Bao cánh đang cùng dập dờn trên khắp cố đô
 Từng đôi trên đất Bắc ríu rít ca u.. u..
 Mờ mờ rung nắng ven trời
 Chim reo thương nhớ, chim ngân xa u ..u ..
 Hồn còn vương vấn về xưa
 Về nơi hoàng hôn Thái Nguyên tung hoành
 Trời Bắc Sơn kia, thời tung cánh
 Tới đây chim thấy lòng ngập ngừng
 Nhớ ai trên núi đồi Yên Thế
 Kìa nước xa xa sông
Cấm còn mịt mùng ngoài bến xuân
 Chim đang bay qua Bắc sang Trung
 Người Nam còn nghe lời chim nhắn lúc xa
 Ai tha hương nghe réo rắt oanh ca,
 cánh nhạn vào mây thướt tha lưu luyến một trời xa

 Trương Chi
 Văn Cao






 Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ
 Trầm trầm không gian mới rung thành tơ
 Vương vất heo may hoa yến mong chờ
 Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ.
 Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,
 Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan
 Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng
 Đây đó từng song the hé đợi đàn.
 Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân hò khoan mơ bóng con đò trôi
 Giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời
 Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung
 Anh thương nhớ, oán trách cuộc từ ly não nùng.
 Đò trăng cắm giữa giòng vắng
 Gió đưa câu ca về đâu?
 Nhìn xuống đáy nước sông sâu
 Thuyền anh đã chìm sâu !
 Từng khúc nhạc xa vời
 Trong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
 Sương thu vừa buông xuống
 Bóng cây ven bờ xa mờ xóa giòng sông
 Ai qua bến giang đầu tha thiết,
 Nghe sông than mối tình Trương Chi
 Dâng úa trăng khi về khuya,
 Bao tiếng ca ru mùa thu.
 Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
 Còn nghe như ai nức nở mà than,
 Trầm vút tiếng gió mưa
 Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
 Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
 Về phương xa ai nức nở và than,
 Cùng với tiếng gió vương,
 Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.
 Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
 Mà ai hát dưới trăng ngà
 Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
 Ta ca trái đất còn riêng ta.
 Đàn đêm thâu
 Trách ai khinh nghèo quên nhau,
 Đôi lứa bên giang đầu.
 Người ra đi với cuộc phân ly,
 Đâu bóng thuyền Trương Chi?

 Thiên Thai 





 Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
 Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên
 Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên theo gió tiếng đàn xao xuyến
 Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
 Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền
 Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
 Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
 Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
 Quê hương dần xa lấp núi ngàn
 Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
 Ai hát trên bờ Đào Nguyên
 Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp
Bướm trần gian Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
 Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
 Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn
 Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên đây đó nỗi lòng mong nhớ
 Này khúc bồng lai là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
 Đàn xui ai quên đời dương thế
 Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên Thiên Thai!
 Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
 Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần
 Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
 Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta
 Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn
 Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
 Nhớ quê chiều nào xa khơi
Chắc không đường về Tiên nữ ơi!
 Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về Tìm Đào Nguyên,
Đào Nguyên nơi nao ?
 Những khi chiều tà trăng lên
 Tiếng ca còn rền trên cõi tiên.

Ngày Mùa


Ngày mùa vui năm nay, 
lúa reo như hát mừng. 
Lúa không lo giặc về 
khi mùa vàng thôn quê. 
Ngày mùa vui thôn xóm, 
đầy đồng lúa ngát hương, 
súng tì tay anh hát, 
em ngừng liềm trông sang. 
Lúa lúa mừng, đồng lúa bát ngát cười. 
Bao tay liềm từng nhánh lúa thơm rơi. 
Mùa vui dân thôn xóm, đứng im trông lúa dập dờn. 
Người người qua gánh lúa, 
nón nghiêng nghiêng cười ai. 
(Ngày) mùa vui thôn trang, 
cũng như trên cánh đồng. 
Lúa thơm reo rạt rào, 
khi mùa vàng thôn quê. 
Ngày mùa dân thôn xóm 
đặt từng gánh trước sân, 
dân làng vui như tết, 
qua mùa này không lo. 
Lúa lúa mừng, đồng lúa bát ngát cười. 
Bao tay liềm từng nhánh lúa thơm rơi. 
Mùa vui dân thôn xóm, đứng im trông lúa dập dờn. 
Người người qua gánh lúa, 
nón nghiêng nghiêng cười ai. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét