Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Thơ Trương Hồng Tú


Sinh mạng
Dành tặng những trẻ em mất mẹ trong trận động đất
Những quả táo rơi rụng
Ký ức rụng rơi từng đợt sớm chiều
Con lần mò tìm lá trốn quanh
Hàng lá rơi vào đôi bàn tay
Bé nhỏ
Non trăng
Những viên gạch đổ xuống
Ký ức chết cứng
Mẹ!
Giữa khói bốn bề mẹ nhìn con âu yếm
Bụi cát ngập trên lưng
Nâng lên
Chống đỡ.
Không gian hai cánh tay nhỏ dần
Sao mẹ ôm con trìu mến thế?
Com tìm hơi thở trước bờ vai không ngủ
Như tìm lá rụng
Khi cành táo trụi trơ.


Đám ma con bướm
Cứ ngủ đi… ngủ đi
Và đừng nói nữa
Sau trăm ngàn thứ bưng bít ngu xuẩn
16 ngày thức trắng
Ngủ đi

Sinh vật hôm qua trên cánh đồng gió
Quỳ xuống van xin kẻ đang yên giấc
Kéo lê cái xác đã trốn chạy thành công
Gác mộ
Khoảnh khắc chết sặc trong sự thật
Kẻ bị dìm cứ ngỡ đang bay lên.


Niệm khúc
Tay ơi về đi
Về úp trên mặt em nức nở
Có những mộng mị
Em để rơi qua ô cửa
Có một khát khao
Giấu tên
Luôn luôn
Sóng biển gửi hàng triệu ý niệm
Tình yêu gom góp lo âu
Hơi thở anh hiền hòa hơn thế
Về đi tay ơi
Đừng để
…em…
Giữa thảo nguyên nhòa nắng
Ôm thế giới chỉ còn một nửa.


Trương Hồng Tú

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét