ĐẸP, BUỒN VÀ TRONG SUỐT NHƯ SƯƠNG
Thơ của nhà thơ LÊ KHÁNH MAI
Đừng nói gì nữa anh
Đừng nói gì nữa anh
điệp khúc chia xa đã ngân từ sâu thẳm
em nhận nơi mắt anh những xiềng xích vô hình
xiết em như định mệnh
Đừng tiễn em nữa anh
dù chỉ đôi quãng ngắn
trước mắt em hun hút một con đường
có thể nào khác được
em phải đi về chốn không anh
lầm lũi em một mình với bóng
mỗi bước đau lằn tím tâm hồn
Con tàu rùng mình ném tiếng hú man dại vào thinh
không
những bánh sắt luân hồi nghiến đường ray bạo liệt
mang theo một trái tim phế tích
Với tình yêu, trái đất không tròn
nghiệt ngã muôn vòng quay đẩy ta về hai cực
với xa cách, tình yêu là nước mắt
đẹp, buồn và trong suốt như sương
NGÀY SAU
“Ngày sau sỏi đá vẫn còn có nhau”-
Trịnh công Sơn
Tôi xương thịt hôm nay, ngày sau cát bụi
Tôi xương thịt hôm nay, ngày sau cát bụi
Giấu lửa trong cơ thể đá ngồi thiền
tịnh tại, an nhiên, thâm trầm vân xám
những nếp nhăn ẩn ức kiếp ngời
nén tiếng kêu thân phận
rũ bỏ đam mê về miền cổ tích
còn gieo tình hoang dã đa đoan
Tôi xương thịt hôm nay, ngày sau cát bụi
cát bụi nhỏ nhoi khiêng vác linh hồn
vẫn khao khát được chở che cứu rỗi
và trên phiến ngực trần của đá
tôi ước ao làm một mảnh xương sườn
Tôi xương thịt hôm nay, ngày sau cát bụi
vẫn day dứt không nguôi câu hỏi
có bao giờ đá bùng cháy vì tôi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét